Thứ Hai, 2 tháng 4, 2012

Sài gòn sau cơn lốc

Tối qua cơm nước xong, ngoài trời mưa như trút nước, cả nhà giật mình vì một tiếng nổ lớn liền sau đó điện đóm phụt tắt. "toi rồi lượm ơi" lại nổ bình điện! tôi chưa kịp chép miệng thở dài, bỗng nghe bà con khu phố la lối ì xèo, tôi cũng tà lỏn thò đầu ra hàng ba coi có chuyện gì. Có chuyện thật! Cái cây ngay đầu hẻm to vật vã ba bốn người ôm không xuể vừa ngả xuống chình ình che hết cả con đường Nguyễn Du. Thằng cu nhà tôi lon ton tính nhào ra đã bị bố níu lại: "trẻ con, mưa gió điện đóm như vầy ra làm gì nguy hiểm, vào nhà ngay ! Để bố ra xem sao!"
Ui giời! Mọi ngày nó vẫn đứng đó biết là cổ thụ, nhưng bây giờ nằm ra đo đường mới thấy nó to hơn nhiều! Hóa ra cả xóm cũng tụ tập chỉ chỏ bàn ra tán vào. Có người còn nói nghe tiếng người kêu cứu. Cũng liền ngay đó xuất hiện lực lượng Phòng cháy Chữa cháy của quận Gò Vấp người tay búa kẻ tay dao chuẩn bị làm nhiệm vụ giải cứu.
 Bộ rễ không mang nổi thân cây lớn và tán lá dày
Phần ngọn

Cả một đại đội PCCC lọt thỏm trong tán cây

Gã khổng lồ khi ngã xuống còn kéo theo 3 trụ điện bê tông và vô số dây nhợ loằng nhoằng, đồng thời làm sập một  cửa hàng sắt phía bên kia đường. Lực lượng giải cứu làm việc khẩn trương , thật may mắn không có tổn thất về người.
Sáng nay đi làm ra đầu hẻm thấy lạ hoắc, cảm giác trống trải lạ lùng. Chắc ít bữa cũng quen thôi.

Sài gòn chưa trải nghiệm thế nào là một cơn bão thực thụ. Trận lốc đêm qua gió chắc chừng cấp 7 cấp 8 nhưng nó đã để lại nhiều thiệt hại và dấu ấn.
Công viên Gia Định với những hình ảnh sau cơn tàn phá

 Lăn lóc
 Bật gốc
Trốc cành
 Rơi tàu
Gãy cổ
 Khuất lối

Ngổn ngang...