Thứ Hai, 22 tháng 10, 2018

Tranh của cố họa sĩ Nam Sơn đạt kỷ lục 440.000 euro (gần 12 tỉ đồng)

Bức tranh lụa Thiếu nữ cầm quạt của cố họa sĩ Nam Sơn vừa được bán với giá kỷ lục là 440.000 euro (gần 12 tỉ đồng), chưa tính phí 28% mà người mua phải chi trả thêm.
Nhà đấu giá Aguttes ( Pháp) nơi bán đấu giá bức tranh Cô gái cầm quạt của cố họa sĩ Nam Sơn

Nhà nghiên cứu mỹ thuật Ngô Kim - Khôi cho biết vượt qua kỳ vọng của mọi người, bức tranh lụa Thiếu nữ cầm quạt của cố họa sĩ Nam Sơn (có kích thước 61,5 x 43cm, vẽ khoảng năm 1935-1936) được bán với giá kỷ lục trong phiên đấu giá diễn ra vào khoảng 19 giờ ngày 22.10 (theo giờ Việt Nam) tại Nhà đấu giá Aguttes ở Paris, Pháp.
Bức tranh lụa Thiếu nữ cầm quạt của cố họa sĩ Nam Sơn 

Theo tài liệu của nhà nghiên cứu mỹ thuật Ngô Kim - Khôi thì bức tranh được trình bày trong chiếc khung nguyên thủy. Sau tranh là mộc của nhà sản xuất khung: "Tam Thọ Bồi Tranh - Bùi Ngọc Lưu - 58, phố Bắc Ninh (rue Maréchal Pétain), Hà Nội". Nhà Tam Thọ nổi tiếng với việc đóng khung tranh và đặc biệt là phương pháp bồi tranh lụa theo kỹ thuật làm hồ dán cổ truyền. Nam Sơn có thói quen đặt khung ở đây và thậm chí còn gửi con gái lớn của mình là Nguyễn Thị Kim Thoa đến học kỹ thuật bồi tranh danh tiếng.
Ông Ngô Kim - Khôi, người tham dự buổi đấu giá và cũng là cháu ngoại của cố họa sĩ Nam Sơn cho biết: “Đây là một điều vui mừng cho thị trường tranh Việt Nam nói chung và họa sĩ Nam Sơn nói riêng. Tranh của họa sĩ Nam Sơn vượt qua kỷ lục về số tiền đấu giá được của chính ông. Đây là một dấu hiệu rất là đáng mừng. Điều này cho thấy nền mỹ thuật Việt Nam dần dần sẽ được công nhận. Thiếu nữ cầm quạt thuộc bộ sưu tập của Tiểu đoàn trưởng Mallet, đóng quân tại Hà Nội năm 1938".
Bức tranh Đi chợ về của cố họa sĩ Trần Văn Cẩn tạo cú hít khi bán ra với giá 230.000 euro (gần 6,1 tỉ đồng) 

Được biết, hồi tháng 3 vừa qua, bức tranh lụa Thôn nữ Bắc kỳ của cố họa sĩ Nam Sơn cũng được Nhà đấu giá Aguttes bán ra với giá 205.000 euro (5,5 tỉ đồng). Lúc bấy giờ mức giá này cũng đã được xem là kỷ lục mà tranh của một họa sĩ Việt Nam nhận được khi đấu giá.

Thứ Sáu, 24 tháng 8, 2018

Tranh cát "Mẹ Tôi"

Vẽ tranh cát : Mẹ Tôi 
Đừng đợi đến tháng bảy, đừng đợi đến lễ Vu Lan mới báo hiếu cha mẹ, dẫu muôn triệu bông hồng, trăm ngàn lời cám ơn, chất chồng quà cáp… Cũng không báo đáp được những hy sinh suốt cuộc đời mà mẹ dành cho chúng ta. Hãy luôn quan tâm chăm sóc và nghĩ đến bậc sinh thành, khi người còn ở bên ta, còn ở trên đời...Mời các bạn cùng xem bài Hát Mẹ Tôi nhạc và lời Trần Tiến, họa sĩ Nguyễn Thế Nhân

Chủ Nhật, 13 tháng 5, 2018

Những khuôn mặt bí ẩn


Khi Maria Gomez Pereira, người dân thị trấn Belmez, Tây Ban Nha, phát hiện ra những vết ố bẩn trên nền nhà bếp vào một ngày tháng 8/1971, bà không bao giờ nghĩ rằng mình sẽ trở thành trung tâm của một trong những sự việc huyền bí và được ghi chép chi tiết, tỉ mỉ nhất thế kỷ 20. Người ta thường biết đến hiện tượng này với cái tên: “Những gương mặt ma quái ở làng Belmez”.


Một trong những vết ố hình mặt người xuất hiện trong căn bếp nhà Pereira. Ảnh: Historic Mysteries
Không có bất kỳ nguyên nhân rõ ràng nào, các vết ố bẩn theo thời gian bắt đầu phát triển lớn dần lên và tạo thành hình gương mặt người. Khi mặt người hình thành, nó được cho là đã di chuyển khỏi vị trí ban đầu. Quá sợ hãi trước sự việc chưa bao giờ nhìn thấy trong đời, bà Maria đã cố xóa sạch vết ố bằng cách ra sức kỳ cọ. Nhưng mọi nỗ lực của bà đều không thành công. Maria phải nhờ chồng, ông Juan, và con, cậu Miguel, giúp đỡ. Giải pháp ông Juan đưa ra là thay thế toàn bộ sàn nhà mới. Trong khoảng một tuần, mọi chuyện có vẻ như đã quay trở lại bình thường. Song cả gia đình lại được một phen hoảng hốt bởi mặt người xuất hiện trở lại, theo chuyên trang về hiện tượng kỳ bí Historic Mysteries.  

Xương người dưới bếp
Nhà Pereira vẫn muốn loại bỏ vết ố bẩn hình mặt người mãi mãi. Bằng cách nào đó, những lời đồn thổi về sự việc kỳ lạ xảy ra ở nhà họ nhanh chóng lan truyền trong cộng đồng cư dân của thị trấn Tây Ban Nha nhỏ bé. Khi thị trưởng biết chuyện, ông kiên quyết giữ những vết ố hình mặt người lại. Họ cẩn thận dời nó đi để nghiên cứu nghiêm túc. Gia đình Pereira yêu cầu hội đồng địa phương trợ giúp hết sức có thể.
Khi các chuyên gia khảo sát tới nhà của gia đình Pereira, quyết định khai quật được thực hiện. Lúc bấy giờ, đây được cho là phương pháp tốt nhất và duy nhất để tìm hiểu xem vì sao gương mặt không thể bị xóa và liên tục xuất hiện trở lại. Mất không quá nhiều thời gian để những người thợ tìm ra manh mối đầu tiên. Chôn dưới nền căn bếp khoảng ba mét là những bộ xương người. Một số bộ xương còn không có đầu.
Trước khi nhà chức trách di dời các bộ xương tới một nghĩa trang Công giáo, họ tiến hành kiểm tra, phân tích và xác định chúng có niên đại khoảng 700 năm. Các nhà nghiên cứu cho rằng nhiều khả năng đây là một hố chôn tập thể các phạm nhân bị tử hình.
Bếp của gia đình Pereira lại được đổ bê tông và xây sàn mới. Hội đồng địa phương và nhà Pereira đều yên tâm rằng mọi chuyện bất thường đều đã qua. Nhưng vài tuần sau, những khuôn mặt mới lại xuất hiện, khác hẳn với khuôn mặt trước đây.  
Liên tục ẩn hiện
Sự việc lần này không giống với lần trước. Thay vì một gương mặt xuất hiện và không thể tẩy xóa, hàng loạt gương mặt mới thay nhau hiện lên trên sàn nhà. Chúng ẩn hiện liên tục, đôi lúc chỉ cách nhau vài giờ. Trong số những gương mặt hiện lên còn có cả mặt phụ nữ và trẻ em với biểu cảm và màu sắc vô cùng đa dạng. Nhiều nhà khoa học đã sử dụng các thiết bị đặc biệt ghi lại xung động âm thanh bên trong căn phòng và kết quả là họ nghe thấy những âm thanh ma quái mà theo những người duy tâm, chúng chỉ có thể đến từ địa ngục.

2 gương mặt khác trong căn bếp gia đình Pereira - Ảnh : Historic Mysteries 

Lời đồn thổi tiếp tục lan truyền và không chỉ dừng lại trong khuôn viên thị trấn. Các bản tin về “những gương mặt ma quái Belmez” được phát sóng trên khắp Tây Ban Nha và cả ở quốc tế. Tin tức lan tới Đức và đến tai nhà điều tra hiện tượng siêu nhiên nổi tiếng, giáo sư Hans Bender. Chính ông Bender là người khẳng định rằng sự việc tại thị trấn Belmez là một trong những hiện tượng nổi bật nhất của thế kỷ.
Ngay từ đầu, tất cả những gì gia đình Pereira mong muốn là thoát khỏi những gương mặt kỳ dị đã chiếm lấy cuộc sống của họ và toàn thị trấn Belmez. Nay, họ bị ép phải chịu đựng một cuộc khủng hoảng mới: Sự hiếu kỳ. Khách viếng thăm lũ lượt kéo tới nhà Pereira để thỏa trí tò mò. Tất cả sinh viên, học sinh, nhà nghiên cứu, mục sư hay kể cả nhà báo, cảnh sát đều nghi hoặc và muốn tự mình nhìn thấy hiện tượng không thể lý giải.
Một cuộc điều tra quy mô nhanh chóng được phát động. Các mẫu bê tông dùng để đổ sàn nhà được thu thập và gửi tới viên nghiên cứu để tiến hành phân tích, thẩm định. Phần còn lại được chụp ảnh và niêm phong. Cuối cùng, cánh cửa bếp cùng các cửa sổ cũng bị bịt kín bằng sáp.

Một vết ố có gương mặt phụ nữ - Ảnh : Historic Mysteries

Một đài truyền hình Đức ghi lại tất cả những biện pháp phòng ngừa này dưới sự chứng kiến của người dân địa phương. Khi đã chắc chắn rằng không ai có thể tự ý làm xáo trộn hiện trường, họ không động tới căn bếp trong đúng ba tháng. Lúc nhà chức trách chính thức tháo bỏ niêm phong, “những khuôn mặt Belmez” thực sự đã di chuyển và biến đổi.  
Thách thức với giới khoa học
Hiện tượng bí ẩn không thể lý giải xảy ra tại gia đình Pereira đã thu hút sự chú ý của các nhà điều tra. Hàng loạt cuộc thí nghiệm để kiếm chứng sự việc kỳ lạ được thực hiện. Một số bài kiểm tra không thể đưa ra kết luận trong khi số khác chỉ ra rằng không có dấu vết sơn trên sàn nhà, chứng tỏ những gương mặt người hiện lên là hoàn toàn tự nhiên. Đến nay, mọi giả thuyết về nguyên nhân dẫn tới các hình ảnh mặt người xuất hiện trên nền nhà vẫn đang được xem xét.


            Các nhà quay phim ghi lại những hình ảnh trong căn bếp nhà Pereira

Một nhóm các nhà khoa học cho rằng đây thực chất chỉ là một hiện tượng ngẫu nhiên, xảy ra do sự kết hợp của các chất hóa học trong nhà bếp. Số khác lại nghi ngờ bà Maria Gomez Pereira, chủ nhân căn bếp, có một năng lực ngoại cảm đặc biệt và đây chính là chất xúc tác cho những hiện tượng kỳ lạ. Các nghiên cứu chỉ ra rằng rất nhiều biểu cảm trên những gương mặt trùng khớp với cảm xúc của bà Maria khi chúng xuất hiện.
Bên cạnh đó, có bằng chứng cho thấy dường như các gương mặt chỉ xuất hiện khi bà Maria ở nhà. Nếu bà đi vắng, hiện tượng sẽ giảm bớt. Tuy nhiên, vào ngày 3/2/2004, Maria Pereira qua đời, những gương mặt vẫn tiếp tục hiện lên trên sàn bếp. Và cứ thế, đến tận bây giờ, bí ẩn “những gương mặt ma quái Belmez” vẫn là thách thức lớn đối với giới khoa học thế giới.
GIA BẢO(Kiến thức gia đình số 19)


Thứ Hai, 23 tháng 4, 2018

Vẽ trình diễn

Nghệ thuật trình diễn Trình diễn (Performance art) là loại hình nghệ thuật hành vi. Xuất hiện từ những năm 1950 với tên tuổi của các nghệ sĩ quốc tế: Yves Klein, Carolee Schneemann, Yoko Ono, Marina Abramovic… 
Nghệ thuật trình diễn là một màn trình diễn được trình diễn trước công chúng do những nghệ sĩ mỹ thuật thực hiện nhằm diễn đạt những ý tưởng của nghệ thuật tạo hình. Màn trình diễn có thể thực hiện từ một kịch bản đã được dàn dựng từ trước hoặc diễn ra một cách ngẫu hứng, đôi khi có sự tham gia của khán giả. Việc thực hiện có thể được trực tiếp hoặc thông qua phương tiện truyền thông nghe nhìn... người trình diễn có thể không có mặt ở đó. Có thể người ta dùng chính cơ thể mình cơ thể của mình để đưa vào tác phẩm. cho đến nay nghệ thuật trình diễn đã có mặt tại nhiều nước trên thế giới . Ở Việt Nam, nghệ thuật trình diễn được một giáo viên người Đức -Veronika Radulovic giới thiệu tới sinh viên trường Đại học Mỹ thuật Hà Nội vào những năm 1997, 1998 rất mới mẻ tại Việt Nam . Mang tính khuyến khích thử nghiệm, đã xuất hiện những cái tên như Trương Tân, Trần Lương, Nguyễn Minh Thành, Nguyễn Văn Cường, Nguyễn Quang Huy… Cho đến nay, nghệ thuật trình diễn tại Việt Nam đã có một chặng đường hơn 15 năm phát triển. Trong đó, có thể nói nghệ sỹ người Nhật Seji Shimoda - Giám đốc NIPAF chính là người có đóng góp rất quan trọng vào sự phát triển của nghệ thuật trình diên hiện đại Việt Nam. Bắt đầu từ năm 2003, với nhóm nghệ sỹ của mình, ông Seji đã tổ chức thành công một workshop chuyên nghiệp đầu tiên về nghệ thuật trình diễn tại Viện Goethe và Nhasan Studio. Từ đó, đã có rất nhiều các workshop nghệ thuật trình diễn chuyên nghiệp được tổ chức vào các năm 2004 (LIM DIM – Festival), Năm 2006- 2007 (DOMDOM và Sneaky week), và mới đây nhât là IN: ACT – International Performance Art Even (được tổ chức vào năm 2010 và 2015). 

Vẽ trình diễn là một biến thể trong bộ môn này:

Thứ Ba, 10 tháng 4, 2018

Tranh cát : "Ba lời khuyên"



Tranh cát : Ba lời khuyên (họa sĩ Thế Nhân) 
Có đôi vợ chồng còn trẻ nhưng rất nghèo. Một ngày kia người chồng nói với vợ sẽ đi lập nghiệp và hứa khi nào kiếm được nhiều tiền sẽ quay về, người vợ rất buồn nhưng rồi cũng đồng ý.
Người chồng bôn ba qua nhiều nơi, cuối cùng anh được một chủ trang trại nhận vào làm việc.Với bản chất thật thà chịu khó anh được chủ trang trại yêu quý và tin cậy. Anh cũng tin tưởng chủ và nhờ ông ta giữ lại tất cả tiền lương của mình cho đến khi cần thì thanh toán luôn một lần.
Năm tháng thấm thoát trôi, một hôm anh chồng nói với chủ trang trại đã đến lúc mình phải quay về. Ông chủ của anh trả lời:
- Chúng ta đã có thỏa thuận với nhau và ta sẽ giữ lời . Ta sẽ trả lại anh tất cả số tiền công, hoặc ta sẽ cho anh 3 lời khuyên và để anh về nhà. Nếu anh chọn tiền, ta sẽ không cho anh 3 lời khuyên ấy; và ngược lại, nếu anh chọn 3 lời khuyên sẽ không nhận được tiền.
Sau hai ngày suy nghĩ, anh chồng nói với ông chủ:
- Thưa ngài, tôi muốn nhận 3 lời khuyên của ngài
Ông chủ bèn nói với anh ta 3 lời khuyên :
- Một là: Đừng bao giờ lựa chọn đường tắt trong cuộc đời. Những con đường nóng vội có thể tiềm ẩn mối hiểm họa khôn lường !
- Hai là: Đừng bao giờ quá hiếu kỳ, bởi cái giá cho hiếu kỳ có thể là quá đắt…”
- Ba là: Đừng bao giờ quyết định trong cơn nóng giận hay trong lúc tuyệt vọng, bởi những quyết định mù quáng lúc ấy sẽ khiến anh phải hối hận khôn nguôi.
Rồi ông chủ đưa cho anh ba ổ bánh đặt trong chiếc giỏ và dặn:
- Đây là 3 ổ bánh ta chuẩn bị để anh đi đường: Hai ổ bánh nhỏ dành ăn trên đường, còn ổ bánh lớn hơn để anh cùng vợ dùng khi về đến nhà nhà.
Tạm biệt ông chủ, người chồng nôn nóng lên đường trở về.
Ngày đầu tiên, anh gặp một hành khách trên đường. Người khách hỏi anh đi đâu . Anh ta nói đang trên đường về nhà. Người khách liền chỉ cho anh một con đường tắt về quê rất gần. Anh hăm hở bước theo con đường mới được chỉ này. Đi một quãng, chợt nhớ lại lời khuyên thứ nhất của ông chủ, anh vội quay trở lại con đường cũ. Sau này, anh được biết rằng đoạn đường tắt mà người khách nọ đã chỉ có rất nhiều trộm cướp mai
phục.
Ngày nữa lại trôi qua, anh may mắn tìm thấy một nhà nghỉ ven đường. Xin ngủ trọ ở đây,
đến nửa đêm, anh chợt tỉnh giấc vì nghe thấy tiếng cười đùa ca hát của những người nào đó. Anh bước khỏi chăn toan mở cửa xem điều gì đang diễn ra. Bất giác, anh nhớ lại lời khuyên thứ hai, nén nỗi tò mò anh quay trở lại giường ngủ tiếp.
Sáng hôm sau, người chủ nhà trọ cho anh biết trong khu rừng sau làng có bọn yêu tinh vào những đêm tối trời, thường tìm cách lôi kéo khách trọ để hãm hại. Nghe xong anh chồng chợt rùng mình.
Tiếp tục cuộc hành trình của mình, càng gần tới cố hương anh lại càng hồi hộp và vui sướng. Cuối cùng anh cũng thấy thấp thoáng ánh lửa bập bùng trong túp lều thân quen, lúc này trời đã tối lắm, qua khung cửa sổ, anh thấy bóng dáng người vợ hiền mà anh luôn yêu tha thiết, nhưng bên nàng còn có một người đàn ông khác, hai người có vẻ rất tình cảm . Trong lòng người chồng trào dâng nỗi tức giận và tủi hờn. Nhưng rồi nhớ đến lời
khuyên thứ ba, anh hít một hơi thật sâu rồi gõ cửa… Khi vợ anh mở cửa, cô đã òa lên hạnh phúc và ôm chầm lấy anh. Anh cố kìm lòng mà nhỏ nhẹ:
- Tôi luôn một lòng một dạ với em, sao em lại phản bội tôi ?
Người vợ sững lại :
- Sao em có thể phản bội anh? Em đã kiên nhẫn đợi chờ anh suốt 20 năm qua…
- Vậy còn người đàn ông kia, hắn là ai ?
Cô vợ rơm rớm :
- Đó là con trai chúng ta! Hồi anh vừa đi xa , em mới phát hiện mình mang thai.
Đến nay, con chúng ta đã 20 tuổi rồi.
Những lời nói ấy như dòng suối mát lành cuốn trôi bao nỗi buồn lo trong lòng anh. Cả nhà vỡ òa hạnh phúc . Trong bữa ăn đoàn tụ, người chồng đem ổ bánh mì lớn còn lại mà ông chủ đã cho ra cắt thì phát hiện trong ruột cái bánh là một bọc tiền, số tiền lớn hơn nhiều lần số lương mà người chồng làm công trong 20 năm.
Ông chủ kia quả thật người phúc đức, người chồng thì lương thiện và ông trời thật không
phụ lòng người.