Body Art

 
Thêm một bài viết về Body painting VNhttp://www.thanhnien.com.vn/Pages/20110602/Body-painting-Viet-Nam.aspx

(TNTS) Trên thế giới, body painting - body art (vẽ lên thân thể người) là loại hình nghệ thuật rất phát triển, nhưng tại VN vẫn là một môn nghệ thuật mới. Gần đây, các chương trình  body painting gây xôn xao dư luận, khi nhiều người cho rằng các nghệ sĩ giới showbiz Việt thích khoe thân hơn là khoe tài năng...
Trò chơi hay nghệ thuật?
Cách đây vài năm, nữ diễn viên Hồng Ánh từng gây chú ý của dư luận khi trở thành người mẫu body painting cho một dự án của nhiếp ảnh gia Phan Quang vì mục đích từ thiện. Gần đây, sự kiện người mẫu Ngọc Hằng "hiến thân" cho môn nghệ thuật vẽ lên thân thể lại gây ồn ào. Người ta không bàn về hình ảnh mà họa sĩ Nguyễn Quyền đã thể hiện trên chủ thể là Ngọc Hằng mà bàn chuyện cô từng gây sốc khi tiết lộ đã "tắm chung" với Elly Trần... Nhiều nghi vấn đặt ra theo hướng "không biết người mẫu Ngọc Hằng có dùng body painting để "khoe" thân thể của mình?". Bên cạnh đó, quá nhiều bộ ảnh gợi cảm của Ngọc Hằng được tung lên mạng cộng với việc công khai tình yêu với Ngọc Tình càng làm người ta tò mò.

 
Ảnh: Hải Piano 
Trước đó, nữ diễn viên Phi Vân cũng đến với môn nghệ thuật body painting khi ngồi ròng rã 6 tiếng đồng hồ để họa sĩ Nguyễn Thế Nhân hoàn thành bức tranh Lý ngư vọng nguyệt. Và trong câu chuyện người mẫu sẵn sàng khỏa thân cho môn nghệ thuật body painting, các người đẹp này còn khéo léo nhắc đến những dự án sắp tới của mình, chẳng liên quan đến... môn nghệ thuật này. Chẳng hạn, nhân dịp Phi Vân "hiến thân" cho body painting, người ta mới biết việc cô tham gia vào hai bộ phim: Bí kíp của hãng Sena film sẽ phát sóng vào tháng 5 và Một cuộc đua của hãng TFS sẽ phát sóng vào tháng 9! Phi Vân cũng đang quay phim Chiếc giường chia đôi (đạo diễn Phương Điền) cùng với người đẹp Lý Nhã Kỳ…
Nói về vấn đề này, họa sĩ Ngô Lực, một trong những người tiên phong của nghệ thuật body painting tại VN cho biết: "Ai mà không muốn nổi tiếng. Nhưng để đạt được điều đó mỗi người lại có một cách khác nhau. Nếu họ có thật sự dùng body painting để khoe thân thì cũng không có gì sai. Cơ thể đẹp và họ ý thức được chuyện đó nên muốn mọi người biết đến. Còn chuyện họ có dùng môn nghệ thuật này để PR bản thân hay làm chuyện khác thì vấn đề lại phụ thuộc ở người xem. Nếu chỉ tập trung vào tác phẩm do người họa sĩ thực hiện thì người mẫu có muốn nói gì cũng không ai chú ý". Theo họa sĩ Ngô Lực, tại VN môn nghệ thuật vẽ trên cơ thể người còn rất mới mẻ. Những gì các nghệ sĩ làm được trong thời gian qua chỉ mới là bước đầu "chạm" vào môn nghệ thuật này mà thôi: "Nền văn hóa và truyền thống của người Á Đông không dễ dàng chấp nhận việc người phụ nữ khỏa thân rồi để cho người khác vẽ vời lên cơ thể. Tôi hy vọng trong tương lai người ta sẽ có cách nhìn nhận đúng về môn nghệ thuật giá trị này".
Nhận xét về việc phát triển môn body art, họa sĩ Trần Lương khuyến khích các show trình diễn, các cuộc thi nên gắn với các vấn đề xã hội… Tại một số quốc gia trên thế giới, body art được đưa vào chương trình giảng dạy cho sinh viên trong các trường nghệ thuật. Việc vẽ lên cơ thể đã đi vào đời sống thường nhật. "Nhiều người cứ mỗi lần đứng trước tác phẩm về body painting lại hay bàn về việc khỏa thân thay vì nói về nghệ thuật. Muốn thay đổi được quan điểm này có lẽ phải cần thời gian dài", họa sĩ Ngô Lực nói.


Người mẫu Phi Vân với tác phẩm của họa sĩ Nguyễn Thế Nhân

Tác phẩm của họa sĩ Ngô Lực
Người mẫu không chỉ biết khỏa thân
Ở VN, người mẫu body painting chưa được nhiều người nhìn nhận là một công việc thật sự. Bởi không chỉ có ít người hiểu về môn nghệ thuật này mà còn quá hiếm người có thể biết được quá trình làm việc của các cô người mẫu body painting. Kể về quá trình lần đầu tiên bước vào phòng vẽ, diễn viên Phi Vân cho biết cô rất run vì việc phải trút hết xiêm y và sau đó ngồi đến 6 tiếng đồng hồ để họa sĩ hoàn thành tác phẩm Lý ngư vọng nguyệt: "Tôi chưa nói cho ba mẹ biết công việc làm mẫu này của mình. Nhưng tôi tin, ba mẹ sẽ hiểu được khía cạnh nghệ thuật của nó".
Đã vào nghề được hơn 4 năm nay nhưng Quyết Quân - người mẫu có tiếng trong giới body art vẫn nhớ như in lần đầu tiên bước vào phòng vẽ: "Đó là khi tôi tham gia vào cuộc triển lãm của anh Phan Quang, biết chương trình này làm từ thiện nên tôi mới nhận lời tham gia. Lúc đầu nhận lời cũng không nghĩ gì nhưng sau khi đã vào phòng để họa sĩ vẽ lên cơ thể thì tôi mới bắt đầu suy nghĩ đủ thứ. Nghĩ về chuyện tại sao mình lại chịu để người ta vẽ lên cơ thể. Nghĩ về việc mọi người sẽ nghĩ sao khi thấy hình ảnh khỏa thân của mình. Lúc đó tôi cũng nghĩ đến chuyện bỏ cuộc, nhưng ý nghĩ đó chỉ thoáng qua". Còn người mẫu Ngọc Nghi thì cho biết cô vào nghề vì lời rủ rê của bạn bè: "Lúc đó ngại lắm. Nhất là lần đầu tiên tôi lại tham gia vào tiệc khai trương. Không chỉ vẽ lên cơ thể mà còn phải mặc mỗi đồ lót đi vòng vòng. Ngại vô cùng. Nhưng do suy nghĩ việc mình đang làm là nghệ thuật nên cảm giác mắc cỡ cũng không còn nữa. Người ta làm được thì mình làm được...".
"Để trở thành người mẫu không chỉ có hình thể đẹp mà còn phải có tính kiên nhẫn và yêu cái đẹp. Vì việc một người mẫu phải giữ nguyên tư thế khỏa thân chừng ba đến bốn tiếng để cho họa sĩ hoàn thành tác phẩm trên cơ thể họ là chuyện bình thường. Thêm vào đó, việc vượt qua định kiến của xã hội và gia đình về nghề nghiệp của mình là điều không phải dễ dàng gì", Ngô Lực nói về nghề người mẫu body art. "Gia đình tôi không để ý tới công việc của tôi vì mỗi người đều có cuộc sống riêng. Khi tôi chụp hình và được đưa lên các phương tiện truyền thông thì mẹ tôi biết nhưng rồi bà cũng hiểu về công việc nghệ thuật mà tôi đang tham gia. Còn sau này có bạn trai, người ta hỏi tôi mới nói chứ cũng không muốn nhắc đến nhiều về việc mình đang làm vì không phải ai cũng có thể thông cảm", Quyết Quân tâm sự.
Bên cạnh đó, mối quan hệ của người mẫu và họa sĩ cũng bị đem ra bàn tán. Song Ngô Lực cho biết: "Với một nghệ sĩ, khi chấp bút thì sự trần tục của con người sẽ bị xóa mờ. Lúc đó chỉ biết vẽ mà thôi. Thử nghĩ, để hoàn thành một tác phẩm phải tốn rất nhiều thời gian mà sức chịu đựng của người mẫu thì có giới hạn, mình không thể cứ nhởn nhơ mà nghĩ tới việc nào khác ngoài việc phải hoàn thành tác phẩm".
                                                                                                     Diễm Thư

 ------------------------------------------------------------------------------------------------------

Lý Ngư Vọng Nguyệt
Bài viết về body art đăng trên vnExpress.net :
http://vnexpress.net/gl/van-hoa/2011/05/dien-vien-phi-van-lam-mau-body-art/

Nữ diễn viên 25 tuổi kiên nhẫn ngồi 6 tiếng đồng hồ để ê-kíp họa sỹ thực hiện bức "Lý ngư vọng nguyệt" trên cơ thể cô .
Body Painting
Tính hay tò mò khám phá, muốn thử sức ở những lãnh vực mới lạ, lại gặp được người cùng chí hướng thế là tôi và Ngọc (chủ hệ thống thời trang Demi Duy) cùng nhau làm một show nho nhỏ về Body painting. Ý tưởng và khâu chuẩn bị xong xuôi, đùng cái sự kiện "người mẫu Ngọc Quyên chụp ảnh nude bảo vệ môi trường" làm báo chí hao tốn giấy mực, dư luận khen chê inh ỏi, làm  tụi tôi khựng lại, tuy vậy với quyết tâm thực hiện công việc vẫn được tiến hành.
Căng nhất vẫn là khâu người mẫu, dư chấn "Ngọc Quyên" với bao nhiêu búa rìu dư luận, làm chùn bước nhiều mẫu dù trong lòng cũng muốn "hy sinh" vì nghệ thuật. Tuy nhiên sau cùng Phi Vân một sinh viên, diễn viên đang theo học năm 3 đại học Văn hóa Nghệ thuật quân đội cũng dũng cảm nhận lời làm mẫu, thế là ê-kíp làm việc đã hình thành.
Trong studio, cửa phòng được đóng kín, nội bất xuất ngoại bất nhập, ê-kíp chúng tôi gồm : Artist Thế Nhân, Ngọc make-up, mode Phi Vân và photographer Quang Khải

Phác thảo trên photoshop

Đèn trong phòng tắt bớt để ánh sáng tập trung vào đối tượng sáng tác. Phi Vân lần đầu tiên làm mẫu nude có lẽ rất shock. Nét mặt căng thẳng, ngồi trên chiếc ghế tay cô liên tục bóp vào những bong bóng ở tấm nilon che trên ghế tạo ra tiếng nổ lép bép, dù trước đó theo chương trình tôi đã có buổi làm việc với em nói về nghệ thuật nude và giới thiệu sơ bộ về body painting.
Chúng tôi làm việc cẩn thận, tỷ mỉ ...

Để không khí bớt căng thẳng trong lúc vẽ tôi  chủ động bắt chuyện và  hài hước với những chủ đề không liên quan đến công việc đang làm. Theo tiến độ công việc, sự tự tin và hợp tác của mẫu tiến triển thấy rõ.
Bằng phương tiện air brush màu sắc tải lên bề mặt da rất mỏng

Khi thấy một phần tác phẩm hiện lên càng làm người mẫu tự tin hơn

Sau 6h làm việc nghiêm túc và vất vả, mẫu thực hiện động tác diễn .
Quang Khải ghi lại thành quả của ê-kíp






Kết quả làm người mẫu cũng hài lòng

Tác giả và tác phẩm

7 nhận xét:


ducnhuong nói...
Ảnh "Tác giả và tác phẩm" Lời bình"Tuy không cao nhưng...cũng phải ngước nhìn" Đã nổi tiếng rồi, nay lại Lổi hơn!
Ruby nói...
Ui! Thật tuyệt! Người mẫu dũng cảm và họa sĩ cũng "dũng cảm"!!!
Thế Nhân nói...
@Ruby! Phải kể Ms. Ngọc-DemiDuy chuyên gia make-up, nhà tổ chức mát tay nữa chứ !!!
Nặc danh nói...
Chả thấy bức tranh đẹp chỉ thấy người mẫu đẹp thôi
HoangHN nói...
Họa sỹ có cần người pha màu không cho em theo zới...
lee nói...
Oh, Chuc mung hoa si! VN cung tien bo nhi !
Thế Nhân nói...
@nặc danh, cám ơn bạn đã nói thật!mình sẽ cố gắng để lần sau đẹp hơn. @ HoangHN, theo cái này phải có "lòng dũng cảm" (liều) đấy !he...he... @lee, Cám ơn bạn đã cổ vũ.
Họa sĩ Nguyễn Thế Nhân, studio Demi Duy và nhiếp ảnh gia Quang Khải vừa chia sẻ với VnExpress.net bức tranh Lý ngư vọng nguyệt được thực hiện trên cơ thể người mẫu, diễn viên Phi Vân.

 "Sau khi bức tranh hoàn thành, tôi cảm nhận được vẻ đẹp sáng tạo của nghệ thuật chứ không hề cảm thấy sự e dè, lo lắng về sự trần tục như trước", người mẫu chia sẻ. Ảnh: Quang Khải

Là một nghệ sĩ múa, và gần đây được mời tham gia nhiều phim truyền hình sắp khởi chiếu trên đài HTV, Phi Vân cho biết, đây là lần đầu tiên cô đến với môn hội họa trên cơ thể. "Ban đầu khi được chị Ngọc, chủ studio Demi Duy mời làm người mẫu, tôi rất e dè và không dám nhận lời vì chưa bao giờ tôi nghĩ mình dám khỏa thân trước mặt người lạ, nhất là trước người đàn ông không phải là người thân, người yêu của mình. Nhưng cuối cùng sau nhiều lần trao đổi, tôi nhận lời vì êkíp thực hiện tạo cho tôi sự tin tưởng. Họ rất đam mê nghệ thuật và làm việc nghiêm túc, cẩn thận", Phi Vân nói với VnExpress.net.
Để tạo sự yên tâm nơi người mẫu, quy trình vẽ được thực hiện thận trọng và bảo mật. "Trong phòng vẽ chỉ có tôi, chị Ngọc chủ studio, bác họa sĩ Thế Nhân và một anh nhiếp ảnh. Chỉ có chị Ngọc được giữ tất cả các file ảnh chụp tôi", Phi Vân nói.
Người mẫu kể, khi vừa bước vào phòng vẽ, cô run lập cập. Nhưng sau khi dần quen với công việc, cô cảm thấy đây là môn nghệ thuật thú vị. Xem lại tác phẩm hoàn chỉnh trên cơ thể mình, Phi Vân cho biết, cô không khỏi ngạc nhiên vì độ sắc sảo của tác phẩm. "Tôi chưa nói cho ba mẹ biết công việc làm mẫu này của mình. Nhưng tôi tin, ba mẹ sẽ hiểu được tính chất nghệ thuật của công việc tôi đã tham gia", Phi Vân bày tỏ.

 Phi Vân và bức tranh "Lý ngư vọng nguyệt" trên cơ thể. Cô hiện là sinh viên năm 3 khoa Biên đạo múa của đại học Văn hóa Nghệ thuật quân đội. Hai bộ phim cô tham gia là Một cuộc đua của hãng TFS sẽ phát sóng vào tháng 9 và Bí kíp của hãng Sena film sẽ phát sóng vào tháng 5. Cô đang quay phim Chiếc giường chia đôi (đạo diễn Phương Điền) bên cạnh người đẹp Lý Nhã Kỳ. Ảnh: Quang Khải.


Về ý tưởng của bức tranh, họa sĩ Nguyễn Thế Nhân cho biết, Lý ngư vọng nguyệt (Cá chép trông trăng) là bức tranh đẹp về bố cục màu sắc và mang nhiều ý nghĩa đẹp về sự vi diệu, sâu lắng và sự minh triết trong dòng tranh dân gian Việt Nam. "Vẻ tròn trịa, đầy đặn, mềm mại của người mẫu Phi Vân rất phù hợp để thực hiện bức tranh này", họa sĩ nói.
Phải mất 6 giờ đồng hồ để họa sĩ Thế Nhân hoàn thành bức tranh. Ban đầu, cơ thể khỏa thân của người mẫu được phun một lớp sơn trắng làm nền. Tiếp theo, họa sĩ dùng kỹ thuật air brush để phun màu acrylic lên cơ thể người mẫu theo bản vẽ đã được phác thảo trước đó. Theo họa sĩ Thế Nhân, họa sĩ Ngô Lực hay nhiều họa sĩ đang theo dòng body painting hiện nay thường dùng màu thường và cọ thường để vẽ trên cơ thể người mẫu. "Việc dùng cọ thường để lại những vệt màu và vết cọ khá rõ. Còn với kỹ thuật phun air brush, bức tranh mềm mại, hài hòa và có độ mịn cao", họa sĩ giải thích về sự khác biệt trong kỹ thuật mình áp dụng.
Chị Ngọc, chủ studio Demi Duy, chia sẻ: "Body art hay body painting là loại hình nghệ thuật mang đến cái đẹp cho cuộc sống. Chúng tôi rất mong đón nhận được ý kiến đóng góp của mọi người để hoàn thiện hơn các tác phẩm của mình trong tương lai".
                                                                                                 Thoại Hà

Note : Trong serial 12 hình mà bên vnexpress yêu cầu cung cấp, báo đăng 2 bức và chọn bức ít "nhạy cảm nhất". Bức ảnh chọn đăng do tư thế của cô mẫu đã che đi một phần nội dung tranh, nên có một số comment thắc mắc. Mình sẽ làm việc với mẫu và cho đăng ở blog này những hình có nội dung đầy đủ hơn.
     -----------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------


Tản mạn về nude
Mấy hôm nay các báo trong nước ( báo giấy & báo mạng) xôn xao với sự kiện người mẫu Ngọc Quyên chụp ảnh nude bảo vệ môi trường.Vấn đề tuy không mới, nhưng cứ mỗi lần xuất hiện y như rằng nude lại làm dậy sóng dư luận trên các phương tiện thông tin đại chúng, với những nhận định, phân tích, mổ xẻ  của đủ thành phần từ người trong giới đến kẻ ngoại đạo.
 Trong quá khứ văn hóa phương Đông nói chung, người Việt nói riêng do ảnh hưởng của Nho giáo phẩm chất người phụ nữ được đóng khung theo tiêu chuẩn " Tam tòng, tứ đức". Biểu hiện của một phụ nữ đàng hoàng là người dịu dàng, ăn mặc kín đáo, một chút hớ hênh lệch chuẩn sẽ bị đánh giá là lẳng lơ thiếu đứng đắn. Việc miêu tả : " Đôi gò bồng đảo sương còn ngậm..." cũng có thể bị quy vào loại dâm thư. Bức "Hái dừa" của dòng tranh dân gian Đông Hồ đã là quá táo bạo rồi. Một xã hội khép kín thu mình trong bờ tre ao cá  thỏa mãn với những tiêu chuẩn về "Chân Thiện Mỹ " từ hàng ngàn năm như thế, thay đổi góc nhìn không phải là công việc một sớm một chiều.
 Nude (khỏa thân) đơn lẻ hành vi này thường được  liên tưởng với sex, mà sex đối với người Á Đông lại là vấn đề hết sức tế nhị, ít khi được đề cập một cách thẳng thắn, rộng rãi, công khai. Trong khi đó các nước phương tây hiện nay quan niệm: sex cũng là một nhu cầu bình thường như nhu cầu ăn- uống - ngủ - nghỉ...ai cũng cần.
Môi trường sống & giáo dục, cũng là một yếu tố quan trọng hình thành nên nhận thức về nude. Chuyện đơn cử, tôi có hai đứa con : một gái, một trai từ khi chào đời chúng đã thấy những bức tranh treo trên tường ngoài những bức phong cảnh còn có những bức họa khỏa thân, lớn lên chút chúng cũng thỉnh thoảng vẫn thấy bố vẽ những bức tranh khỏa thân và chúng coi đó là chuyện bình thường. Rồi thằng bé nhà tôi tới tuổi đi trường Mầm non, trong một lần đến đón con, thấy cô giáo cứ nấn ná mãi, bà xã tôi nghĩ chắc có chuyện gì, hỏi tới thì cô giáo bảo khi tìm hiểu hoàn cảnh từng bé trong lớp, lúc hỏi con trai tôi : "Ba con làm gì ?" thằng bé trả lời "bố con làm vẽ " " Thế bố vẽ gì" " Bố vẽ cô gái ở truồng" Vì vậy mới có cái sự nấn ná và câu hỏi " Bé nói vậy có phải không chị?" câu trả lời là " Vâng bố cháu là họa sĩ".
Những sinh viên mỹ thuật, ai chẳng được dạy những tiết học về anatomy. Những bài ký họa người mẫu khỏa thân là bài học bắt buộc. Quan niệm về nude đối với giới họa sỹ thì đã rõ người mẫu khỏa thân cũng chỉ là đối tượng sáng tác như một bông hoa đẹp, như cây cầu bắc ngang sông thậm chí như... một đống cỏ khô trong tranh của ông Edouard Manet .
Hồi xưa khi dạy về vẽ cơ thể người, tôi nhớ đại khái thầy nói : "Trong tất cả tạo vật trong vũ trụ, những đường cong, nét lượn trên cơ thể phụ nữ là tạo vật đẹp nhất được tạo hóa sáng tạo ra"
Vấn đề ở chỗ chuyển tải trình bày tác phẩm ấy thành công thế nào lại thuộc về trình độ tay nghề và cái tâm  của người nghệ sỹ cộng với một công chúng biết cảm thụ nghệ thuật.
Goya một họa sỹ Tây Ban Nha cách đây 200 năm từng nói : 
"This is a work naked perfection of the Creator. The sense of sexual misconduct was naked on the nature of the frail crook. " 
 " Sự trần truồng là một tác phẩm tuyệt mỹ của tạo hóa, những ý thức tà dâm về sự trần truồng đó là bản chất của kẻ gian manh"
Ranh giới giữa nude và naked thật mong manh lắm thay !
Chính vì nền tảng nhận thức về nude không đồng nhất do những yếu tố môi trường, giáo dục và định kiến xã hội mà bộ môn Body art nói chung và chụp ảnh nude nói riêng ở VN sẽ còn là đề tài gây nhiều tranh cãi .
Xã hội Việt Nam kể từ khi mở cửa, hòa nhập với thế giới, ngoài  sự tăng trưởng của nền kinh tế thị trường, nước ta còn có dịp tiếp nhận nhiều loại hình văn hóa tinh thần mới lạ, không có trong truyền thống, thời gian chưa đủ để những yếu tố văn hóa tinh thần đó thích nghi, điều chỉnh và bén rễ trong điều kiện "thổ nhưỡng" mới. Cũng có thể đó là những thể nghiệm tiền đề trước khi được chấp nhận như một phần giá trị trong kho tàng  văn hóa dân tộc.

                                                                                             By Thế Nhân artist.



Tâm sự của một người mẫu chụp ảnh khỏa thân
Sau một loạt những bài viết liên quan đến ảnh nude, với những luận bàn, nhận định của các nhiếp ảnh gia cũng như đánh giá, nhận xét của đông đảo bạn đọc, Dân Việt xin gửi đến những chia sẻ từ một người trong cuộc. Đó là tâm sự của một người mẫu nude trong tác phẩm của nghệ sĩ nhiếp ảnh Thái Phiên có tên U.K.

        Tác phẩm "Uẩn khúc" của nghệ sĩ nhiếp ảnh Thái Phiên

“Nói đến người mẫu, chắc ai cũng liên tưởng đến một cô gái trẻ đẹp. Tôi cũng đã từng nghĩ như vậy, nhưng thực ra không hẳn vậy, vì những người rất đỗi bình thường như tôi cũng có thể là người mẫu, mà lại là mẫu nude.
Tôi yêu nghệ thuật, yêu những đường nét mà Tạo Hoá đã ban cho phụ nữ chúng tôi. Tôi tìm thấy ở những tác phẩm khỏa thân nghệ thuật những vẻ đẹp thanh khiết. Tôi tôn trọng những con người biết tôn vinh cái đẹp và đem cái đẹp đến với mọi người. Cũng vậy, tôi rất cảm phục những người mẫu trong ảnh về vẻ đẹp và sự hi sinh của họ, nhưng nếu có ai yêu cầu tôi làm người mẫu thì tôi đã có một chữ “KHÔNG” to tướng trong đầu. “Vâng, Không bao giờ tôi là người trong ảnh! Never!!!”, đó là suy nghĩ cố hữu đã bám rễ trong đầu tôi… cho đến khi…
Tôi tình cờ quen anh, một nhiếp ảnh gia rất nổi tiếng trong thể loại nghệ thuật khỏa thân mà tôi luôn hâm mộ. Ấn tượng đầu tiên của anh để lại trong tôi là một hình ảnh đẹp của một người nổi tiếng mà không cầu kỳ, rất hòa nhã, dung dị và lối nói chuyện hóm hỉnh. Vì vậy những lần trò chuyện với anh sau đó luôn là những cuộc trò chuyện thú vị đối với tôi.
Anh giảng giải cho tôi về cái đẹp và tính nghệ thuật trong ảnh khỏa thân. Anh phân tích cho tôi hiểu một tác phẩm đẹp không phải là một bức ảnh chụp một cô gái có thân hình tuyện vời, làn da hoàn hảo, vẻ mặt thánh thiện, và biết tạo dáng một cách chuyên nghiệp, mà một tác phẩm nghệ thuật phải toát lên được cái ý mà tác giả muốn diễn đạt qua ngôn ngữ của nhiếp ảnh, một tác phẩm phải thể hiện được vẻ đẹp của tâm hồn và văn hóa người Việt Nam.
Tôi muốn nhấn mạnh đến “người Việt Nam” vì biết rằng, công khai những bức ảnh nghệ thuật khỏa thân ở Việt Nam là điều gần như “cấm kỵ”. Anh còn kể cho tôi nghe những kỷ niệm, những gian nan trong công việc. Để có một tác phẩm mà hôm nay ta được chiêm ngưỡng, anh và người mẫu đã phải gian khổ như thế nào, đó là chưa kể đến những thành trì định kiến của xã hội, những lấn cấn, dằn vặt trong tư tưởng của những người đang làm một công việc “lén lút”.
Vậy đó, với những câu chuyện rất thật cùng tài ăn nói hóm hỉnh, anh đã cuốn tâm trí tôi vào ý nghĩ mình có thể là một người mẫu, để có cơ hội góp một phần nhỏ, rất nhỏ cùng anh tôn vinh vẻ đẹp của cuộc đời. Vậy là cho dù chẳng biết mình có giúp gì được cho anh không, tôi rất đắn đo rồi cuối cùng cũng nhận lời. Đây là một quyết định cực kỳ khó khăn, tôi đã suy nghĩ thật nhiều đêm, và khi quyết định, tôi đã quyết định thật nhanh và cứ nhằm quyết định của mình mà hướng tới chứ không để mình phải run sợ mà thoái lui.
Thế rồi một hôm, tôi lên đường cùng anh đi sáng tác. Đó là một chuyến đi mà có lẽ tôi sẽ nhớ mãi suốt đời…
Trước khi đi, anh chẳng dặn dò tôi gì nhiều, chỉ lo “đả thông tư tưởng” cho tôi là chính. Nào là đây là đi làm việc, không phải đi chơi nhé, nào là em phải chuẩn bị tinh thần vì những dịch vụ ở nơi đến có thể không được tiện nghi nhé v.v…
Tôi lên đường với tâm trạng căng thẳng, đôi lần còn có ý định bỏ cuộc, nhưng không dám nói, một là đã quyết định rồi, rút lui thì thiệt là… quê; hai là… nói gì thì nói, sao tôi vẫn thấy anh dzữ dzữ, dù anh luôn cố gắng nhẹ nhàng với tôi…, bởi vậy tôi sợ anh mắng cho một trận (hihi… thật là nhát gan!)… Vả lại tôi rất quý anh, rất muốn làm gì đó cho anh…
Ngày đầu tiên, chúng tôi đến một hòn đảo nhỏ và vắng vẻ, ở đảo mà nude thì chẳng ai thấy, nhưng sự vắng vẻ đó chẳng làm tôi yên tâm hơn, tôi luôn có một nỗi lo sợ vu vơ trong lòng… Cho dù có yêu quý anh bao nhiêu, có tôn trọng anh bao nhiêu… thì tôi với anh vẫn phải có một khoảng cách, làm sao tôi vượt qua được khoảng cách vô hình đó???
Máy đã chuẩn bị xong, em take off đi!”. Tôi nghe anh nói mà rụng rời chân tay, luống cuống đi vào rồi lại đi ra, không cách nào thoát y được, có lúc tôi take off rồi, đi ra rồi… trời ơi… “trống trơn” như vầy… không được… lại chạy ngược vào mặc lại… không được, take off… ghê quá… lại mặc vào…
Tôi chẳng thể nào diễn tả được cảm giác của mình, nhưng lúc đó tôi mới hoàn toàn hiểu được hết cái cảm giác của một cô người mẫu nào đó, đã đồng ý chụp ảnh mà lại không thoát y được và phải chịu thua… Tôi mà chịu thua ư? Một lần nữa lòng kiêu hãnh đã chiến thắng, tôi đã vượt qua được cửa ải mà tôi cho là khó khăn nhất.
Sau này nghĩ lại, tôi cho rằng, để vượt qua cảm giác khó khăn đó, người mẫu phải thực sự tin tưởng vào người chụp và phải thực sự tin rằng công việc mình đang làm là đúng và hoàn toàn vì nghệ thuật. Hơn nữa, sự nghiêm túc của người chụp trong công việc giúp cho cho bạn tự tin hơn nhiều.
Tại sao bạn lại sợ hãi khi phải thoát y trước một người khác phái? Có phải vì bạn sợ người ta nhìn xoáy vào những phần trên thân thể bạn với ánh mắt của một người đàn ông? Vậy nếu người ta nhìn bạn với ánh mắt hoàn toàn trong sáng và hoàn toàn vì công việc, chắc bạn sẽ ít ngại hơn phải không? Tôi cũng vậy, tôi lén quan sát anh và thấy anh chẳng thèm “dòm ngó”, soi mói gì tới tôi, chắc anh coi tôi là cục đất sét thiệt. Như vậy chắc tôi tự sợ rồi.
Tuy vậy khoảng 15 phút đầu tôi vẫn thấy rất khó khăn, dù cố gắng, tôi vẫn biết mình chẳng giúp cho anh được việc gì. Anh đã nói với tôi rằng đi săn không phải lúc nào cũng có thú… rằng lần này đi là chỉ để làm nháp… Thế thì tôi biết tôi đã làm việc thế nào… Có thể lúc đó anh hơi thất vọng… Còn tôi thì vô cùng thất vọng và cảm thấy buồn vì cho rằng chuyến đi này có lẽ là vô ích…, tôi đã làm mất thì giờ và công sức của anh… Anh có hiểu cảm giác của tôi lúc đó không nhỉ?
Sự thất bại đôi khi làm bạn nản, nhưng đôi khi lại giúp cho bạn quyết tâm hơn, cố gắng hơn cho công việc. Thế là tôi quyết cố gắng! Nếu đã cố gắng mà còn không được thì là do tôi kém và nếu thế tôi sẽ buồn một chút nhưng sẽ đỡ áy náy hơn.
Thế là cho dù làm mất thì giờ của anh trong hai buổi đầu, buổi làm việc thứ ba tôi đã được anh khen… hì… như một đứa trẻ được thầy giáo khen vậy, tôi rất vui khi được anh khen (lúc đó tôi không biết anh khen thật hay chỉ là lời động viên), vì như vậy chứng tỏ là cố gắng của tôi có đem lại chút kết quả tốt hơn… cho dù là chưa biết được trong chuyến “đi săn” này có “con thú” nào không…
Thế rồi chuyến đi kết thúc, những ngày sau đó là những ngày tôi băn khoăn hồi hộp… Tôi không thể diễn tả được cảm giác của mình…
Ba ngày sau, anh cho tôi xem tấm ảnh đầu tiên. Tôi vui lắm! Lạ thật, không phải vui vì tôi có ảnh như mọi khi tôi chụp, mà vui vì anh đã có được một tác phẩm, tôi đã góp được một phần nhỏ xíu vào công việc của anh.
Té ra công việc làm mẫu nude cũng không ghê gớm như tôi tưởng. Thực ra đây cũng chỉ là một loại công việc khá đặc biệt mà ở đó mỗi người đều phải có một niềm tin vào những gì mình đang làm và niềm tin vào nhau. Bất cứ công việc nào cũng có khó khăn, chỉ cần vượt qua ngưỡng cửa đầu tiên, bạn sẽ tự tin mà bước tiếp.
Với tôi, ngoài niềm tin, tôi còn giữ lại một chút gì đó cho riêng mình…, cho dù đã hơn hai năm trôi qua tôi vẫn chưa một lần hé môi kể cho ai nghe chuyện này…”
Nghệ sĩ nhiếp ảnh Thái Phiên đã gọi những lời trên đây là “tâm sự rất thật và đầy xúc động của một cô bé đã từng làm mẫu cho tôi”.

Anh chia sẻ: “Nhân đây, tôi muốn gửi đến tất cả những người mẫu của tôi lời cảm ơn chân thành và sâu sắc nhất. Nhờ vẻ đẹp cơ thể và tấm lòng cao thượng, hy sinh thầm lặng của các bạn đã giúp tôi làm nên những tác phẩm hôm nay…”.
                                                                                                              Tài liệu Sưu tầm
----------------------------------------------------------------------------------------------

Body art
Body art ( Nghệ thuật cơ thể) là môn nghệ thuật có lịch sử lâu đời, nó tồn tại từ trước khi con người tìm ra chữ viết. Trong các nền văn hóa của các dân tộc từ châu Á đến châu Âu đều lưu lại dấu tích của tập tục xăm mình (tattoo), Vào năm 1991 một xác chết bị vùi trong băng tuyết trên dãy núi Alps, biên giới giữa nước Áo và Italy, "Người băng Otzi” là tên gọi mà các nhà khoa học đặt cho xác người đàn ông này  được bảo quản khá tốt trong tuyết lạnh có niên đại  5.300 năm. Trên cơ thể "Người băng Otzi” người ta vẫn còn nhìn thấy rất rõ những hình xăm . Hoặc những xác ướp khai quật được ở Ai Cập cũng tồn tại rất nhiều những hình xăm trang trí khắp cơ thể họ. Thổ dân Úc châu hay những tộc người ở lục địa đen châu Phi có lối vẽ trang trí trên thân thể, mặt bằng những hình xăm và những hình vẽ với màu khoáng chất hoặc có nguồn gốc từ thực vật. Đặc biệt vùng châu Á như Trung Quốc, Nhật Bản...(trong đó có cả Việt nam) việc xăm vẽ lên cơ thể cũng có lịch sử từ buổi sơ khai của bình minh nhân loại.
Hình thức xăm vẽ lên cơ thể tùy vào mỗi hoàn cảnh mỗi dân tộc nó sẽ mang một mục đích ý nghĩ, như một tập tục, nghi lễ tôn giáo, chữa bệnh hoặc nó là dấu hiệu khẳng định đẳng cấp vai trò của cá nhân đối với cộng đồng ...Có lẽ thủa hồng hoang những hình xăm, vẽ trên cơ thể chỉ mang chức năng truyền đạt thông điệp nào đó, rồi trải qua thời gian việc xăm vẽ đã trở thành một bộ môn nghệ thuật tinh tế như ta thấy ngày nay Body art - Nghệ thuật cơ thể.







































2 nhận xét:


prince_19790 nói...
hồng hoang chứ ko phải hồng hoan tác giả ạ
Thế Nhân nói...
Đúng là mình muốn sử dụng tính từ "hồng hoang"(primitive),do sơ sót thành ra "hồng hoan". Cám ơn bạn prince_19790 đã ghé thăm và cho nhận xét tốt. Rất mong bạn thường xuyên ghé thăm và cho những đóng góp quý báu !

Đăng một Nhận xét


8 nhận xét:

  1. hồng hoang chứ ko phải hồng hoan tác giả ạ

    Trả lờiXóa
  2. Đúng là mình muốn sử dụng tính từ "hồng hoang"(primitive),do sơ sót thành ra "hồng hoan". Cám ơn bạn prince_19790 đã ghé thăm và cho nhận xét tốt. Rất mong bạn thường xuyên ghé thăm và cho những đóng góp quý báu !

    Trả lờiXóa
  3. Một tác phẩm nghệ thuật đẹp mắt,gây sự tò mò và tranh cãi...
    Anh em mình chuẩn bị cho một Show mới đi anh Nhân ơi :))

    Trả lờiXóa
  4. @Văn Hà ! Uh! anh em mình mà kết hợp có lẽ sẽ ra vấn đề đây !!!

    Trả lờiXóa
  5. lần này anh em mình sẽ setup tất cả về chủ đề và bối cảnh cho bộ hình luôn...em đang tìm mẫu, có gì anh em mình phập luôn :))

    Trả lờiXóa
  6. Nhận em làm người mẫu không anh Nhân

    Trả lờiXóa
  7. @phanbrand ! Vấn đề là em có đủ can đảm hay ko thoai !!!

    Trả lờiXóa

Cám ơn bạn đã comment. Rất mong sẽ nhận được nhiều đóng góp cho blog của chúng tôi !